Đồng hành cùng với những hoạt động vô cùng ý nghĩa của nghề Hộ sinh, chúng ta có ngày kỷ niệm Quốc tế Hộ sinh, ngày 5 tháng 5, là ngày mà mọi người trên thế giới này nhớ và tôn vinh những người Hộ sinh – là những người “Anh hùng thầm lặng” – như lời phát biểu của ông Giám đốc Điều hành Quỹ Dân số Liên Hợp Quốc (UNFPA) – TS. Babatunde Osotimehin đã khẳng định vai trò của nữ hộ sinh là “Những người anh hùng thầm lặng trong bảo vệ sức khỏe bà mẹ và trẻ sơ sinh”.
Nhằm ghi nhận và tôn vinh những cống hiến của các Hộ sinh, những người luôn luôn nỗ lực để đảm bảo sức khoẻ, chất lượng tốt nhất cho mẹ bầu và các bé sơ sinh. Hội nghị Hộ sinh quốc tế được tổ chức tại Hà Lan năm 1987 lần đầu tiên đã nêu ra ý tưởng thành lập Ngày Hộ sinh quốc tế. Với sự hỗ trợ của Hội đồng điều dưỡng thế giới (ICN) - Hội nghề nghiệp được thành lập sớm nhất (từ năm 1899) và có số thành viên đông đảo nhất trong lĩnh vực y tế, Tổ chức Y tế thế giới (WHO) và Quỹ dân số Liên hợp quốc (UNFPA), Ngày Hộ sinh quốc tế lần đầu được tổ chức vào ngày 05/05/1991.
Tại Việt Nam, được sự giúp đỡ của Bộ Y tế, Tổng hội Y học Việt Nam, bà Chieko Nohno hiện là Nghị sĩ Quốc hội Nhật Bản và một số cơ quan ban ngành Trung ương, ngày 16/10/1995 Thủ tướng Chính phủ đã ban hành quyết định số 657/QĐ-TTg về việc phê duyệt thành lập Hội Nữ Hộ sinh Việt Nam nhằm đoàn kết xây dựng ngành hộ sinh, giúp đỡ hội viên tiến bộ để góp phần vào việc tăng cường sức khoẻ nhân dân, đặc biệt trong lĩnh vực bảo vệ sức khoẻ bà mẹ trẻ em, sức khoẻ sinh sản và bảo vệ quyền lợi chính đáng của hội viên. Hội Nữ Hộ sinh Việt Nam chính thức ra mắt năm 1995 tại Đại hội Đại biểu lần thứ nhất được tổ chức tại tỉnh Thừa Thiên Huế ngày 09/12/1995. Ngay sau khi thành lập, Hội Nữ Hộ sinh Việt Nam đã chính thức gia nhập Tổng hội Y học Việt Nam và trở thành một hội thành viên của Tổng hội Y học Việt Nam. Với sự giúp đỡ của Quỹ Nhi đồng Liên Hiệp Quốc (UNICEF), Hội Nữ Hộ sinh Việt Nam chính thức gia nhập Liên đoàn Hộ sinh Thế giới (ICM) và trở thành một trong những thành viên chủ chốt của Liên đoàn từ năm 1996.
Tại TP. Hồ Chí Minh, Hội Hộ sinh TP. Hồ Chí Minh (Tên tiếng anh: Ho Chi Minh City Midwife Association (HOMA)) được thành lập vào ngày 15/5/2015, là một tổ chức xã hội nghề nghiệp của những người làm công tác nghiên cứu khoa học hay chuyên môn nghiệp vụ chuyên ngành Hộ sinh, tự nguyện thành lập nhằm mục đích tập hợp, đoàn kết, bảo vệ quyền lợi, lợi ích, hỗ trợ, động viên lực lượng cán bộ khoa học kỹ thuật chuyên ngành Hộ sinh thuộc mọi lãnh vực hoạt động và thuộc mọi thành phần kinh tế; phấn đấu học tập và công tác, tham gia xây dựng và phát triển khoa học kỹ thuật chuyên ngành Hộ sinh; giúp đỡ lẫn nhau không ngừng nâng cao năng lực chuyên môn, thực hành nghề nghiệp đúng theo chuẩn mực về nghĩa vụ và đạo đức, góp phần tích cực vào sự nghiệp bảo vệ và tăng cường sức khoẻ bà mẹ và trẻ sơ sinh trên một nền y học tiên tiến.
Nhân kỷ niệm ngày Quốc tế Hộ sinh 5/5, kính chúc quý Đồng nghiệp có nhiều sức khỏe, hạnh phúc và thành công trong công việc & cuộc sống.
THƯƠNG EM
(Thơ Thanh Anh)
Thương em cô gái hộ sinh
Trắng đêm vất vã đỡ sinh bao người
Vậy mà miệng vẫn cười tươi
Vì em đã nguyện suốt đời khắc ghi
Sẽ luông vững chí bền lòng
Thương yêu người bệnh và mong ấm tình
Có đêm thức trắng trọn tình
Vì màu áo trắng in hình “Tu Du”
Nơi ấy sự sống bắt đầu
Và em nhớ mãi những ngày nơi đây
Dù cho công việc có đầy
Em luôn tự nhủ tâm này vững tin
Chăm cho sản phụ hết mình
Để con có sữa đêm ngày ngủ yên
Giúp em quên cả buồn phiền
Khoát trên chiếc áo mẹ hiền trắng tinh
Đem bao hạnh phúc niềm tin
Khơi nguồn sự sống sinh linh cho đời.
TÌNH EM CÔ GÁI HỘ SINH
(Thơ Thanh Truyền)
Đêm yên tĩnh bên từng khung cửa sổ
Thấp thoáng dáng em, áo bờ lu cấp cứu
Dõi nhịp tim, hơi thở, giọt dịch truyền
Em như đoá hoa Quỳnh hương tỏa trong đêm
Đêm yên tĩnh mọi người ngon giấc ngủ
Chỉ có em bên giường bệnh tận tình
Chăm sóc bao người vết mổ đẹp xinh
Đôi bàn tay em dịu dàng mầu nhiệm
Đêm thèm ngủ nhưng không hề chợp mắt
Vì bệnh nhân luôn đau đớn rên la
Em kiên nhẫn, ân cần, rồi xoa dịu
Hạnh phúc vỡ òa, “Mẹ" vượt cạn thành công
Phòng bên gọi có những ca mổ gấp
Hồi sức máy kêu tim dồn dập bất thường
Chân thoăn thoắt em nhẹ nhàng xử trí
Giúp bao người vượt qua những hiểm nguy
Tiếng khóc khẽ đã bao lần trăn trở
Suốt canh dài bên lồng ấp xót xa
Miệng chúm chím con khát đòi sữa mẹ
Em nối nhịp cầu trao từng giọt sữa non
Cẩn trọng với từng đường tiêm, mũi thuốc
Trên cánh tay mềm bé bỏng đáng thương
Có một chiều em nói phải xa anh
Mà không hẹn thời gian ngày trở lại
Bởi đất nước đang oặn mình chống dịch
Cô rô na hoành hành chúng em phải khẩn trương
Vậy đó: Chiến công em nối tiếp suốt chặng đường
Màu áo trắng với tấm lòng thầm lặng
Em chính là cô gái nhỏ “Hộ sinh”
Bước vào nghề khi tuổi còn xanh
Bây giờ tóc đã hoa chanh xế chiều
Hộ sinh buồn lắm, cũng vui nhiều
Gian nan cống hiến vạn điều thị phi
Chẳng ngại chi, yêu nghề ta vững bước
Trên con đường đã khắc cốt ghi tâm
Dẫu nhiều vất vã, lắm khó khăn
Nhớ lời Bác dạy “Lương y như mẹ hiền”